Dụ ngôn tá điền vườn nho

21/03 – Thứ Sáu tuần 2 Mùa Chay.

“Ðứa con thừa tự kia rồi, nào anh em, chúng ta hãy giết nó”.

Lời Chúa: Mt 21, 33-43. 45-46

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông hãy nghe dụ ngôn này: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho. Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh; đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa.

Ðến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác. Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: “Ðứa con thừa tự kia rồi: Nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó”. Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào?

Các ông trả lời: “Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi”. Chúa Giêsu phán: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh sao:

“Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta?” Bởi vậy, Ta bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái”.

Các Thượng tế và biệt phái nghe dụ ngôn đó, thì hiểu Người ám chỉ về mình. Họ liền tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì thiên hạ đều tôn Người là Tiên tri.

Suy niệm: Tính tham lam và ganh ghét làm cho con người hành xử cách độc ác, đến nỗi sẵn sàng giết nhau để chiếm đoạt tài sản vốn không là của mình. Ta nhận ra điều đó nơi đám tá điền vườn nho trong dụ ngôn. Họ tự biến mình thành ông chủ vườn nho, quên rằng mình chỉ là người làm thuê, có bổn phận nộp hoa lợi vụ mùa cho ông chủ. Giới lãnh đạo Do Thái giáo ngày xưa đã hành xử như thế khi coi Dân Chúa, qua hình ảnh vườn nho, như của riêng mình, tự tung tự tác bách hại các ngôn sứ được sai đến, cuối cùng, giết chết chính Con Một Thiên Chúa là Đức Giê-su Ki-tô. Thủ đoạn ấy có thể tái diễn nơi cuộc đời mỗi người, khi ta quên thân phận quản lý của mình, cứ tự biến mình thành chủ nhân những gì mình có trong đời: sự sống, gia sản, con cái, tài năng, chức vụ… và khi ấy, nhiều điều tồi tệ xảy ra do ta đảo ngược vị trí, mối tương quan thật sự giữa mình với Chúa.

Mời Bạn: “Nghe những dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người Pha-ri-sêu hiểu là Người nói về họ.” Còn bạn hôm nay, bạn hiểu Người nói về ai? Suy gẫm dụ ngôn này, bạn nhận ra lòng vô ơn “không nhận ra mọi sự là ân huệ Chúa ban tặng” là nguồn gốc mọi sự dữ đời bạn.

Sống Lời Chúa: Tinh thần của Năm Thánh và mùa Chay thánh thúc đẩy tôi sống đức tin cách tích cực, nhiệt thành hơn, vì hiểu rằng Chúa là Ân nhân lớn nhất đời tôi.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, ước gì khi suy ngắm Chúa bị đối xử cách bất công, con quyết loại trừ mọi lời nói, việc làm gây chia rẽ, nhưng biết sống hiền hoà, nhẫn nại, hầu mang lại hoà hợp, yêu thương cho mọi người chung quanh. Amen.