Tag Archive for: Ga

17/04 – Thứ Tư tuần 3 Phục Sinh.

“Ý muốn của Cha Ta là: hễ ai thấy Con thì có sự sống đời đời”.

Lời Chúa: Ga 6, 35-40

Khi ấy, Chúa Giêsu phán với đám đông rằng: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta, sẽ không hề đói; ai tin vào Ta, sẽ không hề khát bao giờ. Nhưng Ta đã bảo các ngươi rằng: Các ngươi đã thấy Ta, nhưng các ngươi không chịu tin. Những ai Cha đã ban cho Ta sẽ đến với Ta. Và ai đến với Ta, Ta sẽ không xua đuổi ra ngoài.

Bởi vì Ta từ trời xuống không phải để làm theo ý Ta, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai Ta. Vậy ý của Cha, Đấng đã sai Ta, là hễ sự gì Người đã ban cho Ta, Ta chẳng để mất, nhưng ngày sau hết, Ta sẽ cho nó sống lại. Quả vậy, ý của Cha Ta là hễ ai thấy Con và tin vào Người thì có sự sống đời đời”.

Suy niệm: Ngày ngày, ai trong chúng ta cũng phải lo kiếm cho mình của ăn, của uống; nhiều người còn phải tất bật từ sớm tới khuya cũng là để thoả mãn nhu cầu thiết yếu đó của cuộc sống. Đức Giê-su biết rõ mối lo đó của chúng ta, nhưng Ngài còn muốn ban cho chúng ta nhiều hơn nữa. Trước tiên, Ngài mời gọi chúng ta đừng chỉ tìm kiếm của ăn chóng qua nhưng hãy lo tìm kiếm “lương thực thường tồn không bao giờ hư nát”, thứ của ăn đem lại “sự sống muôn đời, và sự sống lại trong ngày sau hết”. Chúa Giê-su cho biết Ngài chính là của ăn thần diệu đó: “Chính tôi là bánh trường sinh”. Khi lấy chính Thân Mình làm của ăn cho chúng ta (x. Ga 6,55), Chúa Giê-su chứng tỏ cho Ngài chính là tấm bánh Tình Yêu bởi vì: “Không có tình yêu nào cao cả hơn tình yêu của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình” (Ga 15,13).

Bạn thân mến, chúng ta chỉ có thể tìm thấy sự sống đích thực nơi tấm bánh Tình yêu khi chúng ta đến với Bí tích Thánh Thể Bí tích cao trọng mà Linh mục cử hành hằng ngày. Sự sống tự nhiên được nuôi dưỡng bằng cơm bánh; còn sự sống đời đời được nuôi dưỡng bằng Mình Thánh Chúa. Chúa yêu thương chúng ta nên Người thúc giục chúng ta đến với Người, gặp gỡ Người nơi bí tích Thánh Thể, để chúng ta được sống và sống dồi dào (x. Ga 10,10).

Sống Lời Chúa: Sắp xếp lại chương trình sống của bạn để hướng tới việc rước lễ và viếng Thánh Thể hằng ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su! Chúa là tấm bánh tình yêu cho chúng con. Xin cho chúng con siêng năng đến với Chúa nơi Bí tích Thánh Thể để được kết hợp mật thiết với Ngài. Amen.

16/04 – Thứ Ba tuần 3 Phục Sinh.

“Không phải Môsê, mà chính Cha Ta mới ban bánh bởi trời đích thực”.

Lời Chúa: Ga 6, 30-35

Khi ấy, đám đông thưa Chúa Giêsu: “Ngài sẽ làm dấu lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm được việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã chép rằng: “Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời”.

Chúa Giêsu đáp: “Thật Ta bảo thật các ngươi, không phải Môsê đã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên Chúa phải là vật tự trời xuống, và ban sự sống cho thế gian”.

Họ liền thưa với Ngài rằng: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi”.

Chúa Giêsu nói: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói; ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ”.

Suy niệm: Cái ăn cái uống là mối lo sống còn của con người. Người ta vất vả ngược xuôi xét cho cùng cũng là vì vấn đề cơm áo gạo tiền. Nhưng không chỉ có thế, người ta còn muốn hơn nữa. Người phụ nữ xứ Sa-ma-ri bên bờ giếng Gia-cóp xin Chúa Giê-su cho chị thứ nước “uống vào sẽ không bao giờ khát nữa” (x. Ga 4,14-15). Những người dân được ăn no nê bánh phép lạ của Chúa cũng chạy đôn chạy đáo tìm Chúa để xin Chúa: “Xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh đó” – thứ bánh trường sinh, ăn vào sẽ không hề phải đói nữa. Từ thứ nước tự nhiên, từ tấm bánh vật chất Chúa mặc khải chính Ngài là “nước hằng sống,”  “bánh trường sinh”“Ai đến với tôi không hề phải đói; ai tin vào tôi chẳng khát bao giờ.”

Mời Bạn: Chúng ta thường bị cơn đói khát thể lý chi phối mạnh mẽ đến nỗi không nhận ra mình cũng đang bị đói khát tâm linh, khát “nước trường sinh” đói “bánh hằng sống” nữa. Chúa đang tha thiết mời bạn “hãy đến với Chúa” để được lương thực trường sinh. Bạn hãy đến với Chúa và mọi nỗi lo của bạn, “hãy trút cả cho Người, vì Người chăm sóc bạn” (x. 1Pr 5,7). Bạn hãy đến với Chúa để được Ngài làm cho no đầy ân phúc thiêng liêng. Bạn hãy đến với Chúa bằng tất cả con tim và hoàn toàn tín thác vào Ngài.

Sống Lời Chúa: Suy gẫm Lời Chúa và rước Mình Thánh Ngài là lương thực trường sinh của bạn mỗi ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su Phục Sinh, Chúa là Bánh trường sinh, lương thực duy nhất có thể làm no thỏa tâm hồn con! Con tín thác nơi Chúa!

15/04 – Thứ Hai tuần 3 Phục Sinh.

“Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời”.

Lời Chúa: Ga 6, 22-29

Hôm sau, đám người còn ở lại bên kia biển thấy rằng không có thuyền nào khác, duy chỉ có một chiếc, mà Chúa Giêsu không lên thuyền đó với các môn đệ, chỉ có các môn đệ ra đi mà thôi. Nhưng có nhiều thuyền khác từ Tibêria đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh. Khi đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ cũng không, họ liền xuống các thuyền kia và đến Capharnaum tìm Chúa Giêsu.

Khi gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?” Chúa Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi. Người là Đấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu”. Họ liền thưa lại rằng: “Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?” Chúa Giêsu đáp: “Đây là công việc của Thiên Chúa, là các ngươi hãy tin vào Đấng Ngài sai đến”.

Suy niệm: Sau khi Chúa Giê-su hóa bánh ra nhiều cho hơn năm ngàn người ăn, dân chúng đi tìm Ngài để tôn làm vua với hy vọng rằng có một ông vua như thế, họ tha hồ ‘ấm no hạnh phúc’ mà không phải lao nhọc vất vả gì. Nhưng Chúa cảnh tỉnh họ về một ảo tưởng như thế. Đành rằng, người ta sống không thể thiếu cơm bánh, nhưng ích gì khi người ta ‘ăn xổi ở thì’, chỉ lo tìm kiếm thứ lương thực chóng qua mau hư nát. Trái lại, phải có một tầm nhìn xa và rộng hơn, đó là tìm kiếm thứ “lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh”, bởi vì “được cả thế giới này mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân thì nào có lợi gì?” (Lc 9,25).

Mời Bạn: Sự sống đời đời là ân huệ Thiên Chúa ban không cho loài người chúng ta qua Con của Ngài là Đức Giê-su Ki-tô; ai tin vào Người Con thì được cứu độ (x. Ga 3,36). Đức tin đây không phải là ‘há miệng chờ sung’ mà phải “ra công làm việc” bằng đời sống hoán cải bản thân và phục vụ tha nhân.

Sống Lời Chúa: Từ bỏ sự hưởng thụ ích kỷ để tận tâm chu toàn bổn phận hằng ngày, đó là dấu hiệu bạn đang có được “lương thực thường tồn”.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã vâng lời Chúa Cha hiến thân chịu chết để cứu chuộc chúng con, và Chúa gọi đó là lương thực hằng ngày của Chúa. Xin cho chúng con khi ăn Bánh Hằng Sống là Mình Thánh Chúa, cũng biết noi gương Chúa hiến thân phục vụ tha nhân như vậy. Amen.

13/04 – Thứ Bảy tuần 2 Phục Sinh.

“Họ thấy Chúa Giêsu đi trên mặt biển”.

Lời Chúa: Ga 6, 16-21

Chiều đến, các môn đệ Chúa Giêsu xuống bờ biển. Rồi lên thuyền, sang bên kia, trẩy về hướng Capharnaum. Trời đã tối, mà Chúa Giêsu vẫn chưa đến với họ.

Bỗng cuồng phong thổi lên, biển động mạnh.

Khi chèo đi được chừng hai mươi lăm hay ba mươi dặm, thì họ thấy Chúa Giêsu đi trên mặt biển, tiến lại gần thuyền, họ hoảng sợ. Nhưng Người nói với họ: “Chính Thầy đây, đừng sợ”. Họ định rước Người lên thuyền, nhưng ngay lúc ấy, thuyền đã đến nơi họ định tới.

Suy niệm: Hẳn các tông đồ đang tiếc rẻ: Phải chi được ở lại với đám đông phấn khích muốn tôn Chúa lên làm vua vì Ngài đã cho họ ăn bánh no nê thì hay biết mấy! Thế mà giờ đây, các ông đang vất vả chèo lái con thuyền vượt Biển Hồ giữa gió to sóng lớn. Các ông lại càng hoang mang hoảng sợ khi Chúa đi trên mặt biển mà đến với các ông. May thay, nhờ một lời nói trấn an của Chúa: “Thầy đây, đừng sợ!” các ông nhận ra Ngài và có Chúa đồng hành, các ông được đến nơi bình an.

Mời Bạn: Câu chuyện của các môn đệ cũng giống như cuộc hành trình đức tin của chúng ta hôm nay trong trần gian này. Lắm lúc chúng ta tưởng mình đang lẻ loi đơn độc khi chèo chống con thuyền đời mình, gia đình mình giữa sóng gió cuộc đời. Thật ra, Chúa vẫn đồng hành với chúng ta. Chỉ cần bạn dành ra những phút bình tâm cầu nguyện, bạn có thể nhận ra Chúa đang hiện diện với bạn và bạn nghe được tiếng nói ân cần của Ngài: “Thầy đây mà, đừng sợ!” Và như thế, hành trình đức tin của chúng ta luôn có Chúa cùng đồng hành với chúng ta; chúng ta tin tưởng, phó thác và cùng đi với Ngài.

Sống Lời Chúa: Luôn dành thời gian cho gia đình bạn và cho riêng bạn để cầu nguyện sáng tối mỗi ngày, bằng cách đó bạn có thể nhận ra Chúa luôn đồng hành với bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, “giữa cảnh gian truân, con kêu cầu Chúa, Chúa đáp lời và giải thoát con. Có Chúa ở cùng con, con chẳng sợ gì; hỏi người đời làm chi con được?” (x. Tv 117,5-6)

12/04 – Thứ Sáu tuần 2 Phục Sinh.

“Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích”.

Lời Chúa: Ga 6, 1-15

Khi ấy, Chúa Giêsu đi sang bên kia biển Galilêa, cũng gọi là Tibêria. Có đám đông dân chúng theo Người, vì họ đã thấy những phép lạ Người làm cho những kẻ bệnh tật. Chúa Giêsu lên núi và ngồi đó với các môn đệ. Lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái đã gần tới. Chúa Giêsu ngước mắt lên và thấy đám rất đông dân chúng đến với Người. Người hỏi Philipphê: “Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn?” Người hỏi như vậy có ý thử ông, vì chính Người đã biết việc Người sắp làm. Philipphê thưa: “Hai trăm bạc bánh cũng không đủ để mỗi người được một chút”.

Một trong những môn đệ, tên là Anrê, em ông Simon Phêrô, thưa cùng Người rằng: “Ở đây có một bé trai có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người”. Chúa Giêsu nói: “Cứ bảo người ta ngồi xuống”. Nơi đó có nhiều cỏ, người ta ngồi xuống, số đàn ông độ năm ngàn. Bấy giờ Chúa Giêsu cầm lấy bánh và khi đã tạ ơn, Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, và cá cũng phân phát như thế, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích. Khi họ đã no nê, Người bảo các môn đệ: “Hãy thu lấy những miếng còn lại, kẻo phí đi”. Họ thu lại mười hai thúng đầy bánh vụn do năm chiếc bánh lúa mạch người ta đã ăn mà còn dư.

Thấy phép lạ Chúa Giêsu đã làm, người ta đều nói rằng: “Thật ông này là Đấng Tiên tri phải đến trong thế gian”. Vì Chúa Giêsu biết rằng người ta sẽ đến bắt Người để tôn làm vua, nên Người lại trốn lên núi một mình.

Suy niệm: Phúc Âm Gio-an không chỉ dùng dụ ngôn mà còn tường thuật phép lạ hoá bánh ra nhiều để khởi dẫn cho những giáo huấn của Chúa Giê-su về bí tích Thánh Thể. Trước khi lấy thân mình làm lương thực nuôi linh hồn, Ngài đã hoá bánh ra nhiều để thết đãi những người đang đói Lời Chúa một bữa ăn no nê. Miếng cơm tấm bánh vật chất có liên quan mật thiết với Thánh Thể Chúa biết bao! Một mặt không thể rao giảng Tình yêu Thánh Thể mà lại nhắm mắt làm ngơ trước những nhu cầu cơm ăn áo mặc hằng ngày của anh chị em mình; mặt khác cũng không được mải mê tìm kiếm của ăn vật chất trong khi xao nhãng việc bồi dưỡng linh hồn bằng “lương thực thường tồn, đem lại phúc trường sinh” (Ga 6,27).

Mời Bạn: Dù bạn có ‘của ăn của để’ hay chỉ có “năm chiếc bánh và hai con cá” thôi, bạn cũng đừng lo ngại rằng nếu chia sẻ mình sẽ nghèo đi. Ngay cả khi bạn nghèo ‘khố rách áo ôm’ đi nữa, bạn cũng có thể ‘cắn đôi hạt muối’ để chia sẻ cho anh chị em mình. Nếu không biết chia sẻ, ta chưa thực sự sống mầu nhiệm Thánh Thể.

Chia sẻ: Lòng ham mê của cải khiến tâm hồn con người bị bóp nghẹt, không còn chỗ cho tha nhân và cho Thiên Chúa. Bạn có nhận thấy điều đó không?

Sống Lời Chúa: Cắt giảm một khoản chi tiêu nào đó của mình để dành vào việc chia sẻ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su Phục Sinh, xin giúp con mặc lấy tâm tình của Chúa, biết hiến thân mình để phục vụ tha nhân. Amen.

11/04 – Thứ Năm tuần 2 Phục Sinh.

“Đức Chúa Cha thương mến Con Ngài, nên ban toàn quyền trong tay Con Ngài”.

Lời Chúa: Ga 3, 31-36

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: “Đấng từ trên cao mà đến thì vượt trên hết mọi người. Kẻ bởi đất mà ra, thì thuộc về đất và nói những sự thuộc về đất. Đấng từ trời mà đến thì vượt trên hết mọi người. Điều gì Người thấy và nghe, thì Người làm chứng về điều đó. Nhưng lời chứng của Người không ai chấp nhận. Ai chấp nhận lời chứng của Người, thì quả quyết Thiên Chúa là Đấng chân thật.

Đấng được Thiên Chúa sai đến thì nói lời của Thiên Chúa, vì được Chúa ban cho thần linh khôn lường. Cha yêu mến Con, nên đã ban mọi sự trong tay Con. Ai tin vào Con thì có sự sống đời đời. Còn ai không tin vào Con, thì sẽ không được thấy sự sống, nhưng cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đè nặng trên người ấy”.

Suy niệm: Trên đây là lời chứng cuối cùng của Gio-an Tẩy Giả được tác giả Tin Mừng thứ tư ghi lại với mục đích minh giáo, nghĩa là muốn nêu bật địa vị trổi vượt của Chúa Giê-su trên ông Gio-an. Lời chứng này là câu trả lời rõ ràng cho một số tín hữu tiên khởi (và cho các nhóm môn đệ của Gio-an Tẩy Giả nữa) đang phân vân về vai trò và địa vị của Gio-an Tẩy Giả đối chiếu với Chúa Giê-su. Nhưng nội dung của lời chứng cho thấy đây không chỉ là chuyện Chúa Giê-su trổi vượt trên Gio-an, mà còn hơn thế nữa: Chúa Giê-su trổi vượt trên tất cả; và tất cả thuộc về Người. Chúa Cha đã giao mọi sự trong tay Chúa Giê-su! Và ai tin vào Chúa Giê-su thì được cứu độ!

Mời Bạn: Bạn xác quyết địa vị trung tâm và tối thượng của Chúa Giê-su trong đời sống đức tin, điều đó không sai. Bất cứ sự sùng mộ nào trong Ki-tô giáo (tôn sùng các thánh, kể cả việc tôn sùng Đức Ma-ri-a…) cũng đều phải qui về Chúa Giê-su; nếu không vậy, thì đó là những sự sùng mộ đáng ngờ. Khỏi nói đến những niềm tin tưởng kỳ quặc, rõ ràng có tính mê tín dị đoan… Tuy nhiên, cũng sẽ không thích đáng nếu ta giữ thái độ ‘độc chiếm Đức Ki-tô’, nghĩa là phủ nhận mọi dấu vết hoạt động của Thánh Thần Đức Ki-tô ở ngoài Giáo Hội hữu hình (chẳng hạn, nơi các nền văn hóa, nơi các tôn giáo lớn của Á Châu này…).

Sống Lời Chúa: Trong giờ cầu nguyện, bạn suy gẫm để nhận ra hoạt động của “Thần Khí vô ngần vô hạn” của Đức Ki-tô bên ngoài phạm vi của Giáo Hội hữu hình.

Cầu nguyện: Đọc kinh Lạy Cha để xin cho “Nước Cha trị đến”.

10/04 – Thứ Tư tuần 2 Phục Sinh.

“Thiên Chúa đã sai Chúa Con đến để thế gian nhờ Người mà được cứu độ”.

Lời Chúa: Ga 3, 16-21

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: “Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Người để tất cả những ai tin ở Con của Người, thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không sai Con của Người giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ.

Ai tin Người Con ấy, thì không bị luận phạt. Ai không tin thì đã bị luận phạt rồi, vì không tin vào danh Con Một Thiên Chúa và đây là án luận phạt: là sự sáng đã đến thế gian và người đời đã yêu sự tối tăm hơn sự sáng, vì hành động của họ xấu xa. Thật vậy, ai hành động xấu xa thì ghét sự sáng, và không đến cùng sự sáng, sợ những việc làm của mình bị khiển trách, nhưng ai hành động trong sự thật, thì đến cùng sự sáng, để hành động của họ được sáng tỏ, là họ đã hành động trong Thiên Chúa.

Suy niệm: Những người ở lâu trong bóng tối có thể không thích ánh sáng, bởi vì nó làm họ chói mắt. Tệ hơn nữa, ánh sáng phơi trần tất cả những sự bề bộn dơ nhớp mà họ muốn trong bóng tối để không ai nhìn thấy. Thánh Gio-an rất ưa dùng chủ đề cặp đối kháng “ánh sáng-bóng tối” để nói lên sự đối nghịch không đội trời chung giữa Thiên Chúa và ma quỉ, giữa thiện và ác, ân sủng và tội lỗi. Ở đâu có ánh sáng soi chiếu tới, ở đó bóng tối lập tức lui xa, không thể tồn tại được. Chúng ta có thể tiếp tục quảng diễn cặp đối kháng đó: Ở đâu có Đức Ki-tô là ánh sáng thì ở đó tội lỗi không thể có chỗ dung thân. Vì thế, ai hành động xấu thì thích bóng tối và ghét ánh sáng…

Mời Bạn: “Thà thắp lên một ngọn nến còn hơn ngồi nguyền rủa bóng tối.” Nếu bạn đang sống trong tội lỗi, thì điều tốt nhất là cấp kỳ dùng ánh sáng của ân sủng trong bí tích giao hoà để đẩy lui chúng khỏi tâm hồn bạn. Còn bạn, đang được tắm gội trong ánh sáng của Đức Ki-tô phục sinh, bạn hãy tiếp tục duy trì tình trạng ân phúc ấy bằng việc luôn kết hiệp với Chúa Giê-su Thánh Thể.

Chia sẻ: Những bóng tối nào đang bao phủ đời bạn hoặc cộng đoàn của bạn? Bạn có chiến thuật nào để đẩy lui bóng tối đó?

Sống Lời Chúa: Nỗ lực đẩy lui bóng tối trong đời bạn: mỗi ngày làm một việc sửa chữa tính xấu và một việc thiện giúp ích tha nhân.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Ki-tô phục sinh, xin cho ánh sáng của Chúa rọi chiếu trong tâm hồn chúng con. Và cho con luôn biết đón nhận ánh sáng, hầu xua tan bóng đen tội lỗi vây kín tâm hồn con.

09/04 – Thứ Ba tuần 2 Phục Sinh.

“Không ai lên trời được, ngoài người đã từ trời xuống, tức là Con Người vốn ở trên trời”.

Lời Chúa: Ga 3, 7-15

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: “Thật, Tôi bảo cho ông biết: Ông đừng ngạc nhiên vì nghe Tôi nói rằng: Các ngươi phải tái sinh bởi trời. Gió muốn thổi đâu thì thổi, ông nghe tiếng gió, nhưng chẳng biết gió từ đâu đến và đi đâu: mọi kẻ sinh bởi Thần Linh cũng vậy”.

Nicôđêmô hỏi lại rằng: “Việc ấy xảy ra thế nào được?” Chúa Giêsu đáp: “Ông là bậc thầy trong dân Israel mà ông không biết điều ấy sao? Thật, tôi bảo thật cho ông biết: Điều chúng tôi biết thì chúng tôi nói; điều chúng tôi thấy thì chúng tôi minh chứng. Nhưng các ông lại không nhận lời chứng của chúng tôi. Nếu khi Tôi nói về những sự dưới đất mà các ông không tin, khi Tôi nói những sự trên trời, các ông tin thế nào được? Không ai lên trời được, ngoài người đã từ trời xuống, tức là Con Người vốn ở trên trời. Cũng như Môsê treo con rắn nơi hoang địa thế nào, thì Con Người cũng phải bị treo lên như vậy, để những ai tin vào Người, thì không bị tiêu diệt muôn đời”.

Suy niệm: Loài rắn theo chu kỳ, tự động lột lớp da. Bộ da của rắn giống như bộ quần áo sau một thời gian sử dụng trở nên vừa chật hẹp vừa dơ bẩn, cũ nát, nếu không lột bỏ thì chẳng những rắn không thể tăng trưởng mà còn có thể bị nguy hiểm tính mạng vì các loài ký sinh trùng phát triển nơi lớp vảy của da rắn. Thật là sai lầm nếu nghĩ rằng rắn chỉ lột bỏ lớp vảy đã già cỗi bên ngoài mà thôi. Trước khi xé bỏ lớp vỏ cũ để trườn ra ngoài chúng đã phải “đổi mới” từ bên trong. Để có thể vào Nước Thiên Chúa, Chúa Giêsu dạy chúng ta phải sinh ra một lần nữa. Trong lĩnh vực tâm linh “lột xác” càng không phải là vấn đề xé bỏ quần áo cũ để may mặc y phục mới, mà là cởi bỏ nếp sống cũ để mặc lấy con người mới tốt lành, thánh thiện. Bí tích Thánh Tẩy giúp ta thực hiện cuộc “lột xác” ấy: nhờ sự chết và sống lại của Chúa Kitô, chúng ta chết đi cho tội và tiếp nhận sự sống phục sinh từ nơi Ngài.

Mời Bạn: Chúng ta khó lột bỏ những tính hư tật xấu của mình do xu hướng thường tình “tốt khoe, xấu che” của chúng ta. Hoặc có khi chúng ta muốn lột bỏ chúng lắm nhưng lực bất tòng tâm. Việc chừa bỏ tội lỗi không thể chỉ do sức riêng mà còn phải nhờ ơn của Chúa Thánh Thần. Chỉ có những ai sinh bởi Thần Khí thì mới được vào Nước Trời. Bạn hãy sẵn sàng mở lòng ra cho Chúa Thánh Thần để lột bỏ tội lỗi mới mong được sống muôn đời.

Sống Lời Chúa: Quyết tâm chừa bỏ một thói xấu dai dẳng nơi bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con can đảm  lột bỏ những thói hư tật xấu, và biết cởi mở lòng mình ra để Thánh Thần Chúa làm cho con người con ra mới, tinh tuyền và thánh thiện.

05/04 – Thứ Sáu tuần BÁT NHẬT PHỤC SINH.

“Chúa Giêsu đến, cầm bánh và cá trao cho họ ăn”.

Lời Chúa: Ga 21, 1-14

Khi ấy, lúc các môn đệ đang ở bờ biển Tibêria, Chúa Giêsu lại hiện đến. Công việc đã xảy ra như sau: Simon Phêrô, Tôma cũng gọi là Điđymô, Nathanael quê tại Cana xứ Galilêa, các con ông Giêbêđê, và hai môn đệ nữa đang ở với nhau. Simon Phêrô bảo: “Tôi đi đánh cá đây”. Các ông kia nói rằng: “Chúng tôi cùng đi với ông”. Mọi người ra đi xuống thuyền. Nhưng đêm ấy các ông không bắt được con cá nào.

Lúc rạng đông, Chúa Giêsu hiện đến trên bờ biển, nhưng các môn đệ không biết là Chúa Giêsu. Người liền hỏi: “Này các con, có gì ăn không?” Họ đồng thanh đáp: “Thưa không”. Chúa Giêsu bảo: “Hãy thả lưới bên hữu thuyền thì sẽ được”. Các ông liền thả lưới và hầu không kéo nổi lưới lên, vì đầy cá. Người môn đệ Chúa Giêsu yêu, liền nói với Phêrô: “Chính Chúa đó”. Simon Phêrô nghe nói là Chúa, liền khoác áo vào, vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ khác chèo thuyền vào và kéo lưới đầy cá theo, vì không còn xa đất bao nhiêu, chỉ độ hai trăm thước tay.

Khi các ông lên bờ, thấy có sẵn lửa than, trên để cá và bánh. Chúa Giêsu bảo: “Các con hãy mang cá mới bắt được lại đây”. Simon Phêrô xuống thuyền kéo lưới lên bờ. Lưới đầy toàn cá lớn; tất cả được một trăm năm mươi ba con. Dầu cá nhiều đến thế, nhưng lưới không rách. Chúa Giêsu bảo rằng: “Các con hãy lại ăn”. Không ai trong đám ngồi ăn dám hỏi: “Ông là ai?” Vì mọi người đã biết là Chúa. Chúa Giêsu lại gần, lấy bánh trao cho các môn đệ; Người cũng cho cá như thế.

Đây là lần thứ ba, Chúa Giêsu đã hiện ra với môn đệ khi Người từ cõi chết sống lại.

Suy niệm: Cái cách mà Phê-rô phản ứng khi biết nhân vật đang đứng trên bờ Biển Hồ là “Chúa đó” như thể tái hiện khoảnh khắc ông bỏ chài lưới, bỏ thuyền, bỏ hết mọi sự để trở thành môn đệ của Chúa. Hai tiếng “Chúa đó” như một ngòi nổ kích nổ lòng khao khát Đức Ki-tô vẫn âm ỉ trong tâm hồn Phê-rô từ những ngày Chúa chịu khổ nạn cho tới khi ông cùng với Gio-an chứng kiến ngôi mộ trống khi Thầy đã phục sinh. Chính vì lẽ đó, ông đã “nhảy xuống biển”, nhảy khỏi sự phụ thuộc, khỏi mọi chỗ dựa của thế gian này vì giờ đây Chúa Phục Sinh mới là tất cả cuộc sống của ông.

Mời Bạn: Phản ứng của Phê-rô cũng là kinh nghiệm của không biết bao nhiêu vị thánh trong lịch sử giáo hội. Khi các ngài nhận ra “Chúa đó” ở trong cuộc đời mình thì các ngài sẵn sàng bỏ mọi sự, kể cả mạng sống mình, để đến với Người. Không xa chúng ta, chân phước An-rê Phú Yên tái hiện thái độ Phê-rô nhận ra “Chúa đó!” qua lời cuối của ngài trối lại cho chúng ta: “Hãy giữ nghĩa cùng Chúa cho đến hết hơi cho đến trọn đời.” Bạn cũng có thể nhận ra Chúa Phục Sinh vẫn luôn hiện diện đó trong cuộc đời chúng ta, qua bí tích Thánh thể, qua Lời Chúa và qua anh chị em xung quanh: Chúa vẫn ở đó chờ đợi chúng ta chạy đến với Người.

Sống Lời Chúa: Hãy chạy đến với Chúa Ki-tô bằng một cử chỉ thờ phượng Ngài nơi Thánh Thể hay bằng một hành động phục vụ đến với tha nhân.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Ki-tô Phục sinh, xin cho con biết nhận ra sự hiện diện gần gũi của Chúa trong mỗi giây phút đời con. Amen.