Tag Archive for: Mc

28/03 – Thứ Sáu tuần 3 Mùa Chay.

“Thiên Chúa của ngươi là Thiên Chúa duy nhất, và ngươi hãy kính mến Người”.

Lời Chúa: Mc 12, 28b-34

Khi ấy, có người trong nhóm Luật sĩ tiến đến Chúa Giêsu và hỏi Người rằng: “Trong các giới răn, điều nào trọng nhất?”

Chúa Giêsu đáp: “Giới răn trọng nhất chính là: “Hỡi Israel, hãy nghe đây: Thiên Chúa, Chúa chúng ta, là Chúa duy nhất, và ngươi hãy yêu mến Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức ngươi”. Còn đây là giới răn thứ hai: “Ngươi hãy yêu mến tha nhân như chính mình ngươi”. Không có giới răn nào trọng hơn hai giới răn đó”.

Luật sĩ thưa Ngài: “Thưa Thầy, đúng lắm! Thầy dạy phải lẽ khi nói Thiên Chúa là Chúa duy nhất và ngoài Người, chẳng có Chúa nào khác nữa. Mến Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức mình, và yêu tha nhân như chính mình thì hơn mọi lễ vật toàn thiêu và mọi lễ vật hy sinh”.

Thấy người ấy tỏ ý kiến khôn ngoan, Chúa Giêsu bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa bao nhiêu”. Và không ai dám hỏi Người thêm điều gì nữa.

Suy niệm: “Tình yêu Thiên Chúa không dành cho những ai xứng đáng được thương yêu, nhưng tình yêu ấy tạo ra những người xứng đáng để được yêu thương” (M. Luther). Chúa đòi hỏi ta yêu mến Ngài hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức lực mình, một đòi hỏi không dễ dàng chút nào, bởi vì đòi ta đến bốn chữ “hết,” nghĩa là không được nửa vời, qua loa. Để vâng lời Ngài, ta phải vận dụng trí hiểu để biết Ngài là ai, nhất là, là ai đối với mình, đã làm gì cho mình từ thuở xa lắc xa lơ, để rồi đi vào mối tương quan với Đấng là số một trong đời ta. Từ cảm nhận hiểu biết ấy, trái tim ta lay động, gắn bó thân thiết với Ngài trong mọi cảnh huống của cuộc đời. Khi ấy, ta mới nhận ra yêu mến là điều răn đứng đầu, và mọi sự ta làm mới được thúc đẩy bởi lòng yêu mến.

Mời Bạn: Đứng trước đại dương bao la, bạn thấy bờ, không nhìn ra bến, nhưng bạn biết phải có một bờ bến bên kia đại dương. Cũng vậy, hôm nay bạn nhận ra từ đầu Chúa đã yêu thương bạn như thế nào, bạn cũng tin chắc tình yêu ấy sẽ đưa bạn đến bến bờ nào. Trên trần thế này, bạn luôn sống đức trông cậy, hy vọng vào một Thiên Chúa yêu thương và rốt cuộc, đưa dẫn bạn đến hạnh phúc muôn đời với Ngài.

Sống Lời Chúa: Tôi đáp lại mệnh lệnh yêu thương của Chúa bằng cách dâng ngày mới cho Ngài khi thức dậy, xin Ngài giúp mình luôn tìm cách đem lại nụ cười cho Ngài ngày hôm nay.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa đã bày tỏ tình yêu Chúa dành cho con. Xin cho con yêu mến Chúa với trọn con tim, cả con người mình. Amen.

04/03 – Thứ Ba tuần 8 thường niên.

“Ngay ở đời này, lúc bị bắt bớ, các con lãnh được gấp trăm, còn đời sau các con sẽ được sự sống vĩnh cửu”.

Lời Chúa: Mc 10, 28-31

Khi ấy, Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Ðây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy?”

Chúa Giêsu trả lời rằng: “Thầy bảo thật các con, chẳng ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đồng ruộng vì Thầy và vì Phúc Âm, mà ngay bây giờ lại không được gấp trăm ở đời này về nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái và ruộng nương cùng với sự bắt bớ, và ở đời sau được sự sống vĩnh cửu. Nhưng có nhiều kẻ trước nhất sẽ nên rốt hết, và những kẻ rốt hết sẽ nên trước nhất”.

Suy niệm: Phê-rô băn khoăn vì đã “bỏ mọi sự mà theo Thầy”. Chúa trấn an ông rằng sự từ bỏ đó không có nghĩa là mất tất cả. Ngài cho biết những ai từ bỏ của cải, gia đình “vì Đức Ki-tô và vì Tin Mừng” sẽ được Chúa ban lại gấp trăm ngay ở đời này. Nhưng điều gì cũng có cái giá của nó. Họ sẽ nhận được “sự ngược đãi”. Trong thực tế, họ thậm chí còn bị giết chết. Nhưng Chúa còn quảng đại gấp trăm ngàn lần. Ngài sẽ thưởng ban “sự sống vĩnh cửu đời sau” cho những ai từ bỏ mọi sự theo Ngài.

Mời Bạn: Có những lúc chúng ta bị giằng co khi chọn tin và đi theo Chúa thì phải từ bỏ lợi lộc, sự nghiệp ở đời này, thậm chí phải từ bỏ những gì thân yêu nhất, có khi cả mạng sống nữa. Tuy nhiên, Chúa chẳng để ta thiệt thòi trên đường theo Chúa. Ngài hứa ban cho ta gấp trăm ở đời này và gấp bội phần ở đời sống vĩnh cửu mai sau. Thánh Phao-lô đã truyền đạt cho chúng ta niềm xác tín đó: “Tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Ki-tô Giê-su, Chúa của tôi. Vì Người, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như rác, để được Đức Ki-tô và được kết hợp với Người” (Pl 3,8-9).

Sống Lời Chúa: Làm những hy sinh nhỏ thường ngày để sẵn sàng hy sinh từ bỏ lớn hơn “vì Chúa và vì Tin Mừng”.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con vẫn còn hẹp hòi khi phải từ bỏ để theo Chúa. Xin cho con quảng đại dâng hiến cho Chúa tất cả cuộc sống con. Amen.

03/03 – Thứ Hai tuần 8 thường niên.

“Ngươi hãy đi bán tất cả gia tài rồi đến theo Ta”.

Lời Chúa: Mc 10, 17-27

Khi ấy, Chúa Giêsu vừa lên đường, thì một người chạy lại, quỳ gối xuống trước Người và hỏi: “Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?” Chúa Giêsu trả lời: “Sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Chẳng có ai là nhân lành, trừ một mình Thiên Chúa. Ngươi đã biết các giới răn: đừng ngoại tình, đừng giết người, đừng trộm cắp, đừng làm chứng gian, đừng lường gạt, hãy thảo kính cha mẹ”. Người ấy thưa: “Lạy Thầy, những điều đó tôi đã giữ từ thuở nhỏ”.

Bấy giờ Chúa Giêsu chăm chú nhìn người ấy và đem lòng thương mà bảo rằng: “Ngươi chỉ còn thiếu một điều là ngươi hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó và ngươi sẽ có một kho báu trên trời, rồi đến theo Ta”.

Nhưng người ấy nghe những lời đó, thì sụ nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Lúc đó Chúa Giêsu nhìn chung quanh, và bảo các môn đệ rằng: “Những người giàu có vào nước Thiên Chúa khó biết bao”. Các môn đệ kinh ngạc vì những lời đó.

Nhưng Chúa Giêsu lại nói tiếp và bảo các ông rằng: “Hỡi các con, những kẻ cậy dựa vào tiền bạc, thật khó mà vào nước Thiên Chúa biết bao. Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào nước Thiên Chúa”.

Các ông càng kinh ngạc hỏi nhau rằng: “Như vậy thì ai có thể được cứu độ?” Chúa Giêsu chăm chú nhìn các ông, và nói: “Ðối với loài người thì không thể được, nhưng không phải đối với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa làm được mọi sự”.

Suy niệm: Người thanh niên này chẳng những giàu có, lại đạo đức, “tuân giữ các giới răn từ thưở nhỏ”; anh lại có thiện chí đến xin Đức Giê-su chỉ vẽ phải “làm thế nào để có sự sống đời đời làm gia nghiệp”. Điều đó khiến Chúa “đem lòng yêu mến” anh. Nhưng Chúa lại bảo anh vẫn còn thiếu một điều. Chỉ còn một bước nữa là tới “kho tàng trên trời” ấy thế mà anh lại vuột mất kho báu vô giá ấy chỉ vì anh không thể đáp ứng được đòi hỏi thiết yếu của Chúa: “bán tất cả những gì anh có mà cho người nghèo”. Hoá ra, chỉ tuân giữ các giới răn mà thôi thì chưa đủ, còn phải biết chia sẻ “những gì mình có” cho những người túng nghèo đang cần đến.

Mời Bạn: Anh em dân tộc đánh bẫy khỉ phá hại nương rẫy bằng cách lấy trái bầu khô có khoét lỗ vừa bằng nắm tay, bên trong bỏ một ít hạt bắp hạt đậu. Con khỉ nào nắm đầy những đậu bắp không chịu buông bỏ sẽ bị kẹt tay trong trái bầu và đành bị bắt. Người ‘giàu’ không thể vào Nước Trời không phải vì nhiều của cải mà là vì không biết chia sẻ cho anh em túng nghèo; họ sẽ bị kẹt không thể lách qua “cánh cửa hẹp” dẫn vào Nước Trời.

Sống Lời Chúa: Mời bạn xét mình: Bạn có đang bo bo không chia sẻ một ít của cải cho người đang cần chút của ăn để sống qua ngày? Bạn có biết nói đôi lời an ủi cho người đang sầu muộn? Bạn có sẵn sàng làm điều gì đó để giúp người anh em được sống tốt hơn lên không?

Cầu nguyện: Lạy Chúa xin cho con biết cho đi mà không mong đợi đền đáp, để con được vào Nước Chúa ngay ở cõi đời này. Amen.

01/03 – Thứ Bảy tuần 7 thường niên.

“Ai không đón nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó”.

Lời Chúa: Mc. 10, 13-16

Khi ấy, người ta đưa những trẻ nhỏ đến cùng Chúa Giêsu để Người đặt tay trên chúng, nhưng các môn đệ khiển trách họ.

Thấy vậy, Chúa Giêsu bất bình và bảo các ông rằng: “Hãy để các trẻ nhỏ đến cùng Thầy, đừng ngăn cản chúng, vì nước Thiên Chúa là của những người giống như chúng.

Thầy bảo thật các con: Ai không đón nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó”. Rồi Người ôm chúng, đặt tay ban phép lành cho chúng.

Suy niệm: Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh mượn lăng kính của một người ngấp nghé tuổi ngũ tuần “xin một vé đi tuổi thơ” để nhìn lại những nét hồn nhiên xinh đẹp của tuổi hoa niên đã qua của mình. Chúa Giê-su cho biết tuổi thơ đích thực không phải ở phía sau mà còn đang ở phía trước; đó là tình trạng mỗi người phải đạt tới nếu muốn được đón nhận vào Nước Trời, bởi vì Ngài nói: “Nước Thiên Chúa là thuộc về những ai giống như trẻ thơ.” Chính vì thế Ngài đã “bực mình” khi các môn đệ ngăn cản trẻ em đến với Chúa. Chúa Giê-su không có ý nói đến thứ ‘trẻ thơ’, ỷ lại, ngây ngô, không hiểu biết. Ngài vạch ra cho chúng ta ‘con đường đi trẻ thơ’ bằng mẫu gương là chính con đường Ngài đã đi qua. Dù là Con Thiên Chúa, đầy thượng trí và quyền năng, Ngài đã buông bỏ tất cả, trở nên giống hẳn người phàm để hiến thân chịu chết trên thập giá. Tất cả những điều đó, Ngài đã thực hiện với tư cách Người Con, như một trẻ thơ hoàn toàn vâng phục, phó thác trong tay Thiên Chúa, Cha của Ngài (x. Pl 2,6-8).

Bạn thân mến, con đường đi trẻ thơ của chúng ta vẫn chưa đóng lại. Khi chúng ta bình tâm suy xét dưới ánh sáng của Lời Chúa, và với tất cả ý thức và tự do của mình, chúng ta chọn lựa đặt phó thác vận mạng đời ta trong tay Chúa để hoàn toàn thuận theo ý Ngài, lúc đó chúng ta đang trên đường đi đến tuổi thơ với Đức Ki-tô rồi đó.

Sống Lời Chúa: Mỗi tối kiểm điểm đời sống để định hướng xem mình có trệch khỏi con đường đến tuổi thơ không.

Cầu nguyện: Lạy Chúa là Cha chúng con, xin cho ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Amen.

28/02 – Thứ Sáu tuần 7 thường niên.

“Sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân rẽ”.

Lời Chúa: Mc. 10, 1-12

Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa hạt xứ Giuđêa và miền bên kia sông Giođan. Dân chúng lại tụ họp bên Người và Người lại dạy dỗ họ như thường lệ.

Những người biệt phát đến gần và hỏi thử Người rằng: “Người ta có được phép ly dị vợ mình chăng?” Người đáp: “Môsê đã truyền cho các ông thế nào?” Họ thưa: “Môsê cho phép làm giấy ly dị và cho ly dị”.

Bấy giờ Chúa Giêsu đáp lại: “Chính vì sự cứng lòng của các ông mà Môsê đã viết ra điều luật đó. Nhưng lúc khởi đầu cuộc sáng tạo, Thiên Chúa đã dựng nên một người nam và một người nữ. Bởi đó người nam sẽ lìa cha mẹ để luyến ái vợ mình, và hai người sẽ nên một huyết nhục. Vì thế, họ không còn là hai mà là một huyết nhục. Vậy sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không thể phân rẽ”.

Về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điểm đó. Và Người bảo các ông: “Ai bỏ vợ mình và lấy vợ khác, thì phạm tội ngoại tình đối với người vợ trước. Và người nữ bỏ chồng mà lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình”.

Suy niệm: Thủ tướng Anh W. Churchill có lần tâm sự rằng thành tựu sáng chói nhất trong đời ông không phải là lãnh đạo Nước Anh thành công chống lại Đức Quốc Xã, mà là việc thuyết phục được vợ ông đồng ý cưới ông. Có lẽ đó cũng là cảm nghiệm của nhiều người khi nhìn lại hôn nhân đời mình. Thế nhưng, cuộc đời thay đổi mau lẹ tựa chong chóng: niềm vui của đôi vợ chồng ngày mới cưới, trải qua thời gian, trở nên bình thường, thậm chí nhàm chán, nặng nề. Những lúc ấy, cần lắm hai người cùng ngồi xuống để lấy lại tâm hồn bình an và cái nhìn tỉnh táo, để thấy được người bạn đời đang chung sống với mình bấy lâu là hồng ân vô cùng quý giá Chúa ban, quý đến nỗi Ngài đã thiết định thể chế hôn nhân, một thể chế kết hợp bền vững “loài người không được phân ly”.

Mời Bạn: Tình trạng ly hôn ở nước ta đang ở mức báo động với 60.000 vụ/năm, nghĩa là cứ 4 cặp kết hôn thì một cặp ly hôn, và độ tuổi ly hôn dưới 30 chiếm tỷ lệ cao. Nguyên nhân ly hôn thì có nhiều nhưng trong đó lý do sâu xa là hôn nhân không được đặt trên nền tảng tình yêu đích thực mà bị coi như “một cuộc chơi”“nhân danh sống cho chính mình” để chia tay khi gặp điều không vừa ý. Phải có một cảm thức đức tin (sensus fidei) nhạy bén để nhận ra hôn nhân là hồng ân quý giá mà Thiên Chúa tặng ban và chúc phúc cho con người ngõ hầu có thể sống đời vợ chồng trong tình yêu thương, chung thủy.

Sống Lời Chúa: Gia đình cầu nguyện chung với nhau để có Chúa luôn ở cùng và gia đình được hạnh phúc.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin ở lại với gia đình chúng con nhờ đó, chúng con trở nên một gia đình thánh.

27/05 – Thứ Năm tuần 7 thường niên.

“Thà con mất một tay mà được vào cõi sống, còn hơn đủ cả hai tay mà phải vào hoả ngục”.

Lời Chúa: Mc. 9, 41–50

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Ai cho các con (uống) một ly nước vì lẽ các con thuộc về Ðấng Kitô, thật Thầy bảo các con: kẻ đó sẽ không mất phần thưởng đâu. Nhưng nếu kẻ nào làm cớ vấp phạm cho một trong những kẻ bé mọn có lòng tin Thầy, thà buộc thớt cối xay vào cổ người ấy mà xô xuống biển thì hơn.

“Nếu tay con nên dịp tội cho con, hãy chặt tay đó đi: thà con mất một tay mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai tay mà phải vào hoả ngục, trong lửa không hề tắt. Và nếu chân con làm dịp tội cho con, hãy chặt chân đó đi: thà con mất một chân mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai chân mà phải ném xuống hoả ngục. Và nếu mắt con làm dịp tội cho con, hãy móc mắt đó đi, thà con còn một mắt mà vào nước Thiên Chúa, còn hơn là có đủ hai mắt mà phải ném xuống hoả ngục, nơi mà dòi bọ rúc rỉa nó không hề chết và lửa không hề tắt. Vì mọi người sẽ bị ướp bằng lửa.

“Muối là vật tốt, nhưng nếu muối ra lạt, các con lấy gì mà ướp nó cho mặn lại được? Các con hãy có muối ở trong mình và sống hoà thuận với nhau”.

Suy niệm: Trong sân của một ngôi trường phổ thông kia có những hàng phượng trồng đều tăm tắp. Giữa những hàng phượng đó, có một cây đặc biệt được bao quanh bằng một hàng rào sắt sơn phết thật đẹp. Lý do khiến nó được ‘ưu ái’ như vậy không phải vì nó là giống phượng quý đẹp hơn những cây khác mà vì nó đã được trồng bởi chính tay vị chủ tịch nước khi ông đến thăm trường. Chuyện cây phượng chỉ là hình ảnh mờ nhạt so với việc các môn đệ được thuộc về Chúa Ki-tô. Chẳng những họ coi như hiện thân của chính Chúa Ki-tô –“Ai đón tiếp anh em là đón tiếp Thầy” (Mt 10,40)– mà cả những ai tiếp đón họ, dù chỉ với một ly nước lã, cũng được trọng thưởng nữa.

Bạn ơi, bạn vốn có phẩm giá cao quý vì bạn được tạo dựng giống hình ảnh Thiên Chúa. Nhờ bí tích Rửa tội, bạn trở nên con cái Thiên Chúa và được thuộc về Đức Ki-tô, bạn lại càng trở nên cao quý hơn gấp bội phần. Ý thức như thế, chúng ta trân trọng phẩm giá cao quý Chúa ban tặng cho mình để nhờ ơn Chúa, chúng ta sống cuộc sống công chính thánh thiện. Đồng thời, chúng ta cũng biết nhìn nhận phẩm giá cao quý của anh chị em và cư xử với nhau trong tình yêu thương và tương kính. Bạn có biết lời cầu nguyện và các bí tích là những cánh cổng giúp bạn kết nối với Chúa và được thuộc về Ngài không? Mời bạn liên lạc nối kết với Ngài để thuộc về Ngài cách sâu đậm hơn.

Sống Lời Chúa: Luôn dành riêng một thời gian trong ngày để cầu nguyện với Chúa.

Cầu nguyện: Tạ ơn Chúa đã kêu gọi con làm con Chúa. Xin giúp con sống xứng đáng với phẩm giá cao quý này.

26/02 – Thứ Tư tuần 7 thường niên.

“Ai không chống đối các con, là ủng hộ các con”.

Lời Chúa: Mc 9, 37-39

Khi ấy, Gioan thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con thấy có kẻ nhân danh Thầy mà trừ quỷ, kẻ đó không theo ta, và chúng con đã ngăn cấm y”.

Nhưng Chúa Giêsu phán: “Ðừng ngăn cấm y, vì chẳng ai có thể nhân danh Thầy mà làm phép lạ, rồi liền đó lại nói xấu Thầy. Ai chẳng chống đối các con, là ủng hộ các con”.

Suy niệm: Mới chỉ được Chúa sai đi rao giảng với quyền trừ quỷ (x. Mc 6,7), các môn đệ đã ‘khoanh vùng’ dành độc quyền “nhân danh Thầy mà trừ quỷ” và ngăn cản “những người không đi theo chúng ta” không được quyền làm điều tốt đẹp đó. Cách hành xử đó hoàn toàn đi ngược với giáo huấn cởi mở bao dung của Đức Ki-tô. Quả thật mọi sự thiện hảo đều bởi Chúa chứ nào phải là của riêng các ông. Thiên Chúa cho mặt trời soi chiếu cho mọi người (x. Mt 5,45). Chúa không giới hạn tình yêu, ân sủng của Ngài cho riêng một nhóm, hay một chủng tộc, một quốc gia nào. Mọi việc lành, nghĩa cử cao đẹp, dù do ai hay do nhóm nào thực hiện, đều nhờ ơn tác động của Chúa Thánh Thần và đều góp phần làm cho Nước Chúa được hiển trị.

Mời Bạn: Lời Chúa mời bạn sống bao dung. Thay vì xét nét, kỳ thị người khác chỉ vì họ không đồng đạo, không đồng quan điểm với mình, thì ngược lại hãy có một cái nhìn tích cực để nhận ra điều tốt lành nơi họ. Thay vì ganh tỵ chia bè, kết đảng, hãy cộng tác với nhau với tinh thần thiện chí để đem lại điều tốt đẹp cho nhiều người. Và nhất là nhận ra công trình của Thiên Chúa đang được Ngài dùng bàn tay của họ để thực hiện.

Sống Lời Chúa: Bạn tạo điều kiện gặp gỡ, đối thoại với những anh em không cùng tôn giáo và cùng với họ thực hiện một việc công ích, hoặc bác ái.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin dạy chúng con biết từ bỏ cái nhìn hẹp hòi để nhận ra điều tốt lành của Chúa nơi người khác; và xin dạy chúng con sống bao dung, sẵn sàng cộng tác với những người thiện chí để cùng nhau làm cho thế giới này ngày càng tốt đẹp theo như lòng Chúa ước mong. Amen.

25/02 – Thứ Ba tuần 7 thường niên.

“Con Người sẽ bị nộp. Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết”.

Lời Chúa: Mc. 9, 29-36

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ từ trên núi xuống, rồi đi ngang qua xứ Galilêa và Người không muốn cho ai biết. Vì Người dạy dỗ và bảo các ông rằng: “Con Người sẽ bị nộp vào tay người ta và họ sẽ giết Người. Khi đã bị giết, ngày thứ ba, Người sẽ sống lại”. Nhưng các ông không hiểu lời đó và sợ không dám hỏi Người.

Các ngài tới Capharnaum. Khi đã vào nhà, Người hỏi các ông: “Dọc đàng các con tranh luận gì thế?” Các ông làm thinh, vì dọc đàng các ông tranh luận xem ai là người lớn nhất.

Bấy giờ Người ngồi xuống, gọi mười hai ông lại và bảo các ông rằng: “Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người”. Và Người đem một em bé lại đặt giữa các ông, rồi ôm nó mà nói với các ông rằng: “Ai đón nhận một trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón tiếp chính mình Thầy. Và ai đón tiếp Thầy, thực ra không phải đón tiếp Thầy, nhưng là đón tiếp Ðấng đã sai Thầy”.

Suy niệm: Chẳng ai xa lạ gì với châm ngôn: “Vui lòng khách đến, vừa lòng khác đi” hay “khách hàng là thượng đế” nơi các cơ sở kinh doanh, buôn bán. Với tiêu chí tối thượng đó, các nhân viên ưu tiên phục vụ khách tối đa, khiến cho khách hài lòng nhất có thể. Chúa Giê-su cũng muốn các môn đệ lấy phục vụ làm tầm nhìn, làm “gốc” như thế trong cung cách lãnh đạo của mình. Khi lấy phục vụ làm gốc, ranh giới giữa chủ với tớ, hay vua với dân sẽ mất đi, vì “Thầy đến với anh em như một tôi tớ!” Hơn nữa, thay cho lợi ích nhóm, tư lợi, phục vụ nhắm đến lợi ích chung, bởi cả hai cùng muốn ích lợi cho nhau, giúp nhau lớn lên. Cung cách đó gây khó chịu cho các kinh sư nhưng lại là lối đi đúng đắn phù hợp giáo huấn Tin Mừng Chúa Ki-tô, cũng là tinh thần môn đệ của Ngài!

Mời Bạn: Công Đồng Vaticanô II đã thay đổi cái nhìn về quyền bính trong Giáo Hội: không còn theo mô hình kim tự tháp áp từ thượng tầng xuống cơ sở, mà mọi phần tử đều qui về tâm điểm là Đức Ki-tô. Lối nhìn ấy khiến mọi người đều “cùng”: cùng tham gia, cùng hoạt động và cùng sứ vụ, để cùng hướng tới thiện ích chung thay vì chỉ “giao” cho một thành phần nào đó. Bạn có đang giữ chức vụ nào trong giáo xứ hay ngoài xã hội? Bạn có nhắm đem lại lợi ích cao nhất là ơn cứu độ cho những người mà bạn phục vụ không? Mời bạn suy nghĩ về cách phục vụ lâu nay của mình.

Sống Lời Chúa: Làm một việc phục vụ nho nhỏ giúp người thân trong gia đình.

Cầu nguyện: Lạy Thầy Giê-su, Thầy đã cúi xuống phục vụ người khác như một tôi tớ, xin cho con cũng phục vụ tha nhân như chính Chúa đã làm. Amen.

 

24/02 – Thứ Hai tuần 7 thường niên.

“Lạy Thầy, tôi tin, xin Thầy trợ giúp đức tin hèn kém của tôi”.

Lời Chúa: Mc. 9, 14-29

Khi ấy, Chúa Giêsu (từ trên núi xuống) và đến cùng các môn đệ, Người thấy một đám đông vây quanh các ông và những luật sĩ đang tranh luận với các ông.

Vừa thấy Người, tất cả đám đông kinh ngạc, họ sợ hãi và chạy đến chào Người. Và Người hỏi họ rằng: “Các ngươi tranh luận gì với nhau đó?” Một người trong đám đông trả lời rằng: “Lạy Thầy, tôi đem đến cùng Thầy đứa con trai tôi đang bị quỷ câm ám. Quỷ đột nhập vào nó bất kỳ ở đâu thì vật nó ngã xuống đất và nó xùi bọt mép, nghiến răng, cứng đờ ra. Tôi đã xin các môn đệ Thầy trừ quỷ, nhưng họ bất lực”. Người đáp lại: “Hỡi thế hệ cứng lòng tin, Ta còn ở giữa các ngươi đến bao giờ? Ta phải chịu đựng các ngươi đến bao giờ nữa? Ðem nó lại đây cho Ta”. Và người ta đem nó đến.

Vừa thấy Chúa Giêsu, quỷ liền dằn vặt đứa bé dữ dội, đứa bé ngã ra, xùi bọt mép, lăn lộn trên đất. Chúa Giêsu hỏi cha nó rằng: “Nó bị như thế từ bao giờ?” Ông ta đáp: “Thưa từ lúc bé! Quỷ thường xô nó vào lửa, vào nước để giết nó. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì thì xin Thầy thương giúp chúng tôi”. Chúa Giêsu nói với ông: “Sao lại nói: Nếu Thầy có thể? Với kẻ nào tin, thì mọi sự đều có thể được”. Tức thì cha đứa bé khóc lóc kêu lên: “Thưa Thầy tôi tin, xin Thầy trợ giúp lòng tin yếu kém của tôi”. Chúa Giêsu thấy đám đông tuôn đến, Người nạt thần ô uế rằng: “Hỡi thần câm điếc, Ta truyền cho mi: hãy xuất ra khỏi nó và không được nhập vào nó nữa”. Sau khi kêu thét và dằn vật đứa trẻ dữ dội, quỷ xuất khỏi nó và đứa trẻ ra như chết, khiến đám đông nói: “Nó chết rồi”. Nhưng Chúa Giêsu cầm tay nó nâng dậy và nó đứng lên.

Khi Chúa vào trong nhà, các môn đệ hỏi riêng Người: “Tại sao chúng con lại không thể trừ được nó?” Người đáp: “Loại đó không thể trừ được, nếu không cầu nguyện và ăn chay”.

Suy niệm: Văn hào Dostoievsky trong bộ truyện “Anh Em nhà Karamazov” mô tả tên quỷ cám dỗ Ivan không xuất hiện như một giống vật đi hai chân, lông lá đen thui, đầu có sừng, sau lưng có đuôi, mà là một người ăn mặc có vẻ bảnh bao. Quỷ cũng không vật Ivan “sùi bọt mép, nghiến răng, cứng đờ người ra,” trái lại, hắn cám dỗ anh ta bằng những luận điệu đẹp đẽ và trí thức nữa. Các môn đệ hẳn đã vận dụng nhiều ‘phép’ nhưng vẫn bó tay trước tên quỷ hôm nay vì đã không ‘chạy đúng thầy đúng thuốc.’ Nhưng dù xuất hiện dưới dáng vẻ nào và tung ra chiêu bài cám dỗ nào, quỷ cũng vẫn là quỷ. Chúa dạy muốn trừ quỷ, sức riêng ta không đủ, mà phải có quyền năng của Thiên Chúa, nghĩa là chỉ có thể trừ quỷ bằng lời cầu nguyện mà thôi.

Mời Bạn: Một bạn trẻ hỏi thời nay có quỷ ám không, vị linh mục trả lời: “Quỷ hiện đại” “ám” người ta bằng những cám dỗ cũng hiện đại. Khi để lòng ưng theo một ước muốn xấu xa, lúc đó người ta đã bắt đầu bị quỷ ám rồi. Dù có làm việc bác ái, đi lễ đọc kinh mà thiếu tinh thần cầu nguyện thì cũng chỉ làm trò cười cho quỷ. Khi cầu nguyện, lòng người ta đầy Chúa, ma quỷ sẽ cao chạy xa bay.

Chia sẻ: Có người hiểu cầu nguyện chỉ là xin ơn này ơn khác. Có người nói cầu nguyện không có lợi gì cho cuộc sống. Cả hai đều suy nghĩ theo kiểu thực dụng. Còn bạn, bạn nghĩ sao?

Sống Lời Chúa: Tìm một chỗ riêng, quì gối, và tâm sự với Chúa một ít phút.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con cầu nguyện, như Chúa đã cầu nguyện trên núi, hay như đêm xưa trong vườn Dầu.